Thông báo Gần đây

  • Mười Bốn Điều Phật Dạy 01. Kẻ thù lớn nhất của đời người là Chính mình,02. Ngu dốt lớn nhất của đời người là Dối trá,03. Thất bại lớn nhất của đời người ...
    Được đăng 23:17 24 thg 10, 2011 bởi Người dùng không xác định
  • Sáu mươi sáu câu Phật học  1.     Sở dĩ người ta đau khổ chính vì mãi đeo đuổi những thứ sai lầm.    2.     Nếu anh không muốn rước phiền não vào mình, thì người khác cũng ...
    Được đăng 21:07 14 thg 11, 2011 bởi Người dùng không xác định
  • Nghi Thức Cúng Tổ Tiên và Chú Thực Đại Thánh A Di Đà PhậtĐại Thánh A Di Đà PhậtĐại Thánh A Di Đà Phật   Về đây, triệu thỉnh hồn về, Thân nương cõi tịnh, hồn quy ...
    Được đăng 21:09 14 thg 11, 2011 bởi Người dùng không xác định
  • VĂN TẾ LIỆT TỔ HỌ ĐOÀN VĂN TẾ LIỆT TỔ HỌ ĐOÀN - 1 - Vẻ vang thay Gia Lộc quê ta Có tướng quân Đoàn Thượng Lĩnh Hồng Châu trấn thủ, giúp nhân dân một cõi phồn ...
    Được đăng 21:27 14 thg 11, 2011 bởi Người dùng không xác định
Hiển thị bài đăng 1 - 4trong tổng số 4. Xem nội dung khác »

Mười Bốn Điều Phật Dạy

đăng 23:17 24 thg 10, 2011 bởi Người dùng không xác định



01. Kẻ thù lớn nhất của đời người là Chính mình,

02. Ngu dốt lớn nhất của đời người là Dối trá,

03. Thất bại lớn nhất của đời người là Tự đại, Ngã mạn,

04. Bi ai lớn nhất của đời người là Ganh tỵ, Tật đố,

05. Sai lầm lớn nhất của đời người là Đánh mất mình,

06. Tội lỗi lớn nhất của đời người là Bất hiếu,

07. Đáng thương lớn nhất của đời người là Tự ty,

08. Đáng khâm phục lớn nhất của đời người là Vươn lên sau khi ngã,

09. Phá sản lớn nhất của đời người là Tuyệt vọng,

10. Tài sản lớn nhất của đời người là Sức khỏe và Trí tuệ,

11. Món nợ lớn nhất của đời người là Tình cảm,

12. Lễ vật lớn nhất của đời người là Khoan dung,

13. Khiếm khuyết lớn nhất của đời người là Kém hiểu biết,

14. An ủi lớn nhất của đời người là Từ bi và Bố thí.



Sáu mươi sáu câu Phật học

đăng 22:31 24 thg 10, 2011 bởi Người dùng không xác định   [ đã cập nhật 21:07 14 thg 11, 2011 ]


 1.     Sở dĩ người ta đau khổ chính vì mãi đeo đuổi những thứ sai lầm.

  
2.     Nếu anh không muốn rước phiền não vào mình, thì người khác cũng không cách nào gây phiền não cho anh. Vì chính tâm anh không buông xuống nỗi.

  
3.     Anh hãy luôn cảm ơn những ai đem đến nghịch cảnh cho mình.

  
4.     Anh phải luôn mở lòng khoan dung lượng thứ cho chúng sanh, cho dù họ xấu bao nhiêu, thậm chí họ đã làm tổn thương anh, anh phải buông bỏ, mới có được niềm vui đích thực.

  
5.     Khi anh vui, phải nghĩ rằng niềm vui này không phải là vĩnh hằng. Khi anh đau khổ, anh hãy nghĩ rằng nỗi đau này cũng không trường tồn.

  
6.     Sự chấp trước của ngày hôm nay sẽ là niềm hối hận cho ngày mai.

  
7.     Anh có thể có tình yêu nhưng đừng nên dính mắc, vì chia ly là lẽ tất nhiên.

  
8.     Đừng lãng phí sinh mạng của mình trong những chốn mà nhất định anh sẽ ân hận.

  
9.     Khi nào anh thật sự buông xuống thì lúc ấy anh sẽ hết phiền não.

  
10.  Mỗi một vết thương đều là một sự trưởng thành.

  
11. Người cuồng vọng còn cứu được, người tự ti thì vô phương, chỉ khi nhận thức được mình, hàng phục chính mình, sửa đổi mình, mới có thể thay đổi người khác.

  
12.  Anh đừng có thái độ bất mãn người ta hoài, anh phải quay về kiểm điểm chính mình mới đúng. Bất mãn người khác là chuốc khổ cho chính anh.

  
13.  Một người nếu tự đáy lòng không thể tha thứ cho kẻ khác, thì lòng họ sẽ không bao giờ được thanh thản.

  
14.  Người mà trong tâm chứa đầy cách nghĩ và cách nhìn của mình thì sẽ không bao giờ nghe được tiếng lòng người khác.

  
15.  Hủy diệt người chỉ cần một câu, xây dựng người lại mất ngàn lời, xin anh “ đa khẩu hạ lưu tình”.

  
16. Vốn dĩ không cần quay đầu lại xem người nguyền rủa anh là ai? Giả sử anh bị chó điên cắn anh một phát, chẳng lẽ anh cũng phải chạy đến cắn lại một phát?

  
17.  Đừng bao giờ lãng phí một giây phút nào để nghĩ nhớ đến người anh không hề yêu thích.

  
18.  Mong anh đem lòng từ bi và thái độ ôn hòa để bày tỏ những nỗi oan ức và bất mãn của mình, có như vậy người khác mới khả dĩ tiếp nhận.

  
19.  Cùng là một chiếc bình như vậy, tại sao anh lại chứa độc dược? Cùng một mảnh tâm tại sao anh phải chứa đầy những não phiền như vậy?

  
20.   Những thứ không đạt được, chúng ta sẽ luôn cho rằng nó đẹp đẽ, chính vì anh hiểu nó quá ít, anh không có thời gian ở chung với nó. Nhưng rồi một ngày nào đó khi anh hiểu sâu sắc, anh sẽ phát hiện nó vốn không đẹp như trong tưởng tượng của anh.

  
21.  Sống một ngày là có diễm phúc của một ngày, nên phải trân quý. Khi tôi khóc, tôi không có dép để mang thì tôi lại phát hiện có người không có chân.

  
22. Tốn thêm một chút tâm lực để chú ý người khác chi bằng bớt một chút tâm lực phản tỉnh chính mình, anh hiểu chứ?

  
23.  Hận thù người khác là một mất mát lớn nhất đối với mình.

  
24.  Mỗi người ai cũng có mạng sống, nhưng không phải ai cũng hiểu được điều đó, thậm chí trân quý mạng sống của mình hơn. Người không hiểu được mạng sống thì mạng sống đối với họ mà nói chính là một sự trừng phạt.

  
25.  Tình chấp là nguyên nhân của khổ não, buông tình chấp anh mới được tự tại.

  
26.  Đừng khẳng định về cách nghĩ của mình quá, như vậy sẽ đỡ phải hối hận hơn.

  
27.  Khi anh thành thật với chính mình, thế giới sẽ không ai lừa dối anh.

  
28.  Người che đậy khuyết điểm của mình bằng thủ đoạn tổn thương người khác là kẻ đê tiện.

  
29.  Người âm thầm quan tâm chúc phúc người khác, đó là một sự bố thí vô hình.

  
30.  Đừng gắng sức suy đoán cách nghĩ của người khác, nếu anh không phán đoán chính xác bằng trí huệ và kinh nghiệm thì mắc phải nhầm lẫn là lẽ thường tình.

  
31.  Muốn hiểu một người, chỉ cần xem mục đích đến và xuất phát điểm của họ có giống nhau không, thì có thể biết được họ có thật lòng không.

  
32.  Chân lý của nhân sinh chỉ là giấu trong cái bình thường đơn điệu.

  
33.  Người không tắm sửa thì càng xức nước hoa càng thấy thối. Danh tiếng và tôn quý đến từ sự chân tài thực học. Có đức tự nhiên thơm.

  
34.  Thời gian sẽ trôi qua, để thời gian xóa sạch phiền não của anh đi.

  
35.  Anh cứ xem những chuyện đơn thuần thành nghiêm trọng, như thế anh sẽ rất đau khổ.

  
36.  Người luôn e dè với thiện ý của người khác thì hết thuốc cứu chữa.

  
37.  Nói một lời dối gian thì phải bịa thêm mười câu không thật nữa để đắp vào, cần gì khổ như vậy?

  
38.  Sống một ngày vô ích, không làm được chuyện gì, thì chẳng khác gì kẻ phạm tội ăn trộm.

  
39.  Quảng kết chúng duyên, chính là không làm tổn thương bất cứ người nào.

  
40.  Im lặng là một câu trả lời hay nhất của sự phỉ báng.

  
41.  Cung kính đối với người là sự trang nghiêm cho chính mình.

  
42.  Có lòng thương yêu vô tư thì sẽ có tất cả.

  
43.  Đến là ngẫu nhiên, đi là tất nhiên. Cho nên anh cần phải “ tùy duyên mà hằng bất biến, bất biến mà hằng tùy duyên”.

  
44.  Từ bi là vũ khí tốt nhất của chính anh.

  
45.  Chỉ cần đối diện với hiện thực, anh mới vượt qua hiện thực.

  
46.  Lương tâm là tòa án công bằng nhất của mỗi người, anh dối người khác được nhưng không bao giờ dối nổi lương tâm mình.

  
47.  Người không biết yêu mình thì không thể yêu được người khác.

  
48.  Có lúc chúng ta muốn thầm hỏi mình, chúng ta đang đeo đuổi cái gì? Chúng ta sống vì cái gì?

  
49.  Đừng vì một chút tranh chấp mà xa lìa tình bạn chí thân của anh, cũng đừng vì một chút oán giận mà quên đi thâm ân của người khác.

  
50.  Cảm ơn thượng đế với những gì tôi đã có, cảm ơn thượng đế những gì tôi không có.

  
51.  Nếu có thể đứng ở góc độ của người khác để nghĩ cho họ thì đó mới là từ bi.

  
52.  Nói năng đừng có tánh châm chọc, đừng gây thương tổn, đừng khoe tài cán của mình, đừng phô điều xấu của người, tự nhiên sẽ hóa địch thành bạn.

  
53.  Thành thật đối diện với mâu thuẩn và khuyết điểm trong tâm mình, đừng lừa dối chính mình.

  
54.  Nhân quả không nợ chúng ta thứ gì, cho nên xin đừng oán trách nó.

  
55.  Đa số người cả đời chỉ làm được ba việc: Dối mình, dối người, và bị người dối.

  
56.  Tâm là tên lừa đảo lớn nhất, người khác có thể dối anh nhất thời, nhưng nó lại gạt anh suốt đời.

  
57.  Chỉ cần tự giác tâm an, thì đông tây nam bắc đều tốt. Nếu còn một người chưa độ thì đừng nên thoát một mình.

  
58.  Khi trong tay anh nắm chặt một vật gì mà không buông xuống, thì anh chỉ có mỗi thứ này, nếu anh chịu buông xuống, thì anh mới có cơ hội chọn lựa những thứ khác. Nếu một người luôn khư khư với quan niệm của mình, không chịu buông xuống thì trí huệ chỉ có thể đạt đến ở một mức độ nào đó mà thôi.

  
59.  Nếu anh có thể sống qua những ngày bình an, thì đó chính là một phúc phần rồi. Biết bao nhiêu người hôm nay đã không thấy được vầng thái dương của ngày mai, biết bao nhiêu người hôm nay đã trở thành tàn phế, biết bao nhiêu người hôm nay đã đánh mất tự do, biết bao nhiêu người hôm nay đã trở thành nước mất nhà tan.

  
60.  Anh có nhân sinh quan của anh, tôi có nhân sinh quan của tôi, tôi không dính dáng gì tới anh. Chỉ cần tôi có thể, tôi sẽ cảm hóa được anh. Nếu không thể thì tôi đành cam chịu.

  
61.  Anh hi vọng nắm được sự vĩnh hằng thì anh cần phải khống chế hiện tại.

  
62.  Ác khẩu, mãi mãi đừng để nó thốt ra từ miệng chúng ta, cho dù người ta có xấu bao nhiêu, có ác bao nhiêu. Anh càng nguyền rủa họ, tâm anh càng bị nhiễm ô, anh hãy nghĩ, họ chính là thiện tri thức của anh.

  
63.  Người khác có thể làm trái nhân quả, người khác có thể tổn hại chúng ta, đánh chúng ta, hủy báng chúng ta. Nhưng chúng ta đừng vì thế mà oán hận họ, vì sao? Vì chúng ta nhất định phải giữ một bản tánh hoàn chỉnh và một tâm hồn thanh tịnh.

  
64.  Nếu một người chưa từng cảm nhận sự đau khổ khó khăn thì rất khó cảm thông cho người khác. Anh muốn học tinh thần cứu khổ cứu nạn, thì trước hết phải chịu đựng được khổ nạn.

  
65.  Thế giới vốn không thuộc về anh, vì thế anh không cần vứt bỏ, cái cần vứt bỏ chính là những tánh cố chấp. Vạn vật đều cung ứng cho ta, nhưng không thuộc về ta.


66.  Bởi chúng ta không thể thay đổi được thế giới xung quanh, nên chúng ta đành phải sửa đổi chính mình, đối diện với tất cả bằng lòng từ bi và tâm trí huệ.

Nghi Thức Cúng Tổ Tiên và Chú Thực

đăng 22:27 24 thg 10, 2011 bởi Người dùng không xác định   [ đã cập nhật 21:09 14 thg 11, 2011 ]


Đại Thánh A Di Đà Phật

Đại Thánh A Di Đà Phật

Đại Thánh A Di Đà Phật

  

Về đây, triệu thỉnh hồn về,

Thân nương cõi tịnh, hồn quy sen vàng

Phật Di Đà tiếp dẫn sang

Nghe câu niệm Phật, tìm đường về ngay.

Nam mô bộ bộ đế rị đà rị đa rị đát đa nga đa da. (3 lần)


A. CÚNG TỔ TIÊN

Đốt nén hương thơm, chí tâm bái thỉnh:

Trời đẻ, đất nuôi, đức che chở lấy gì lường kịp.  Nước nguồn, cây gốc, công bón vun biết sánh chi tầy.  Đây nền nhân, đây nhà nghĩa, do Tổ tiên gây dựng mà nên.  Nọ lá ngọc, nọ cành vàng, bởi công đức chất chồng mới có.  Hiểu đạo nghĩa mới thành gần gũi, rõ nguồn cơn sẽ chẳng cách xa.  Dù âm dương, u hiển khác nhau, nhưng Phật pháp đề huề thật dễ.

Duyên nay:  Tại nước Việt nam,_____, chúng con là _____nhân ngày (tuần)_____, sửa soạn trai nghi, thành tâm kiền thỉnh: _____ chân linh, cùng chư vị Tổ tiên, nội ngoại, cao tằng tổ khảo, cao tằng tổ tỷ, bác, chú, cô, thím, anh, chị, em, xa gần hết thảy.

Xin nguyện chư hương linh, trượng phép mầu tựa nương chư Phật, nhờ chân ngôn bí mật tối linh, về đây thọ hưởng đan thành, nén hương, bát nước, cơm canh cúng dường.

Lại đốt hương thơm, đôi phen triệu thỉnh:

Công Tổ tiên non cao biển rộng, phận cháu con phải cúng, phải thờ.  Nén hương nghi ngút khói đưa, chư linh phảng phất như vừa đâu đây.  Xin triệu thỉnh về ngay thụ hưởng, chút tâm thành nhất hướng kính dâng.  Trượng thừa Tam bảo gia ân, hộ trì tiếp dẫn dự phần trai nghi.

Duyên nay:  Tại nước Việt nam,_____, chúng con là _____ nhân ngày (tuần)____, sửa soạn trai nghi, thành tâm kiền thỉnh:  _____chân linh, cùng chư vị Tổ tiên, nội ngoại, cao tằng tổ khảo, cao tằng tổ tỷ, bác, chú, cô, thím, anh, chị, em, xa gần hết thảy.

Xin nguyện chư linh, trượng phép mầu tựa nương chư Phật, nhờ chân ngôn bí mật tối linh, về đây thọ hưởng đan thành, nén hương, bát nước, cơm canh cúng dường.


B. CÚNG CHA MẸ

Đốt nén hương thơm, chí tâm bái thỉnh:

Trời cao vòi vọi, đất rộng thênh thang.  Từ bé rồi đến lúc lớn khôn, công cha dưỡng như trời cao, non lớn.  Chiếm lấy ướt để nhường khô ráo, công mẹ nuôi bằng đất rộng, sông sâu.   Lòng chỉ lo báo đáp nghĩa sanh thành, ý những dắp sớm hôm thường định tỉnh.  Tuy âm dương xa cách khôn lường, nhưng Phật pháp gia trì tất ứng.

Duyên nay:  Tại nước Việt nam, ______, chúng con là _____ nhân ngày (tuần)____, sửa soạn trai nghi, thành tâm kiền thỉnh:  hiển tỷ (khảo) ____ chân linh.

Xin nguyện chân linh, trượng phép mầu tựa nương chư Phật, nhờ chân ngôn bí mật tối linh, về đây thọ hưởng đan thành, nén hương, bát nước, cơm canh cúng dường.

Lại đốt hương thơm, đôi phen triệu thỉnh:

Nhớ công đức cha sanh mẹ dưỡng, khác nào như bể rộng, sông sâu.  Nền nhân, cội phúc là đâu?  Phận con cháu phải nghĩ câu báo đền.  Nay thời tiết nhân duyên vừa đến, trước linh sàng thân quyến tề qui, tụng kinh niệm Phật gia trì, nghe câu triệu thỉnh, hồn về phó trai.

Duyên nay:  Tại nước Việt nam, _____, chúng con là _____nhân ngày (tuần)____, sửa soạn trai nghi, thành tâm kiền thỉnh:  hiển khảo (tỷ) _____ chân linh.

Xin nguyện chân linh, trượng phép mầu tựa nương chư Phật, nhờ chân ngôn bí mật tối linh, về đây thọ hưởng đan thành, nén hương, bát nước, cơm canh cúng dường.


C. CHỒNG, VỢ CÚNG CHO NHAU:

Đốt nén tâm hương, nhất tâm triệu thỉnh:

Tình như loan phụng, nghĩa tựa sắc cầm; bao tháng năm khắng khít keo sơn, nay bỗng chốc phân chia đôi ngã.  Đau xót nhẽ kẻ đi người ở, buồn thương thay đấy khuất đây còn, báo đáp nhau chút nghĩa sắt son, cầu Phật độ cho hồn sang tịnh cảnh.

Duyên nay:  Tại nước Việt nam, _____, chúng con là _____ nhân ngày (tuần) của _____, sửa soạn trai nghi, thành tâm kiền thỉnh:  _____ chân linh.

Xin nguyện chân linh, trượng phép mầu tựa nương chư Phật, nhờ chân ngôn bí mật tối linh, về đây thọ hưởng đan thành, nén hương, bát nước, cơm canh cúng dường.

Lại đốt hương thơm, đôi phen triệu thỉnh:

Chim loan phụng từ xưa hòa hợp, đàn sắt cầm bỗng đứt dây tơ.  Âm dương đôi ngả cách xa, bóng kia hình nọ bay giờ tìm đâu?  Lòng thành kính ai cầu chư Phật, phóng từ quang cứu vớt chân linh, về nơi An dưỡng vô sinh, hưởng ngôi bất thoái vô minh sạch làu.

Duyên nay:  Tại nước Việt nam, _____, chúng con là _____ nhân ngày (tuần) của ______, sửa soạn trai nghi, thành tâm kiền thỉnh:  _____ chân linh.

Xin nguyện chân linh, trượng phép mầu tựa nương chư Phật, nhờ chân ngôn bí mật tối linh, về đây thọ hưởng đan thành, nén hương, bát nước, cơm canh cúng dường.


D. CHA MẸ CÚNG CHO CON CHÁU:

Đốt nén hương thơm chí tâm triệu thỉnh:

Ân thâm nghĩa trọng, con nỡ sao rứt bỏ cho đành, gan héo ruột rầu, cha mẹ muốn quên đi chẳng được.  Hẳn duyên nghiệp không từ kiếp trước, nên giờ đây con cướp cộng lao, để mẹ cha sống cảnh quạnh hiu, nhìn ngó lại con đã theo tuyền lộ.  Nay triệu thỉnh hồn theo Phật độ, về đây cùng hưởng thụ chút dư ân, thôi không duyên không nợ cũng tình thâm, con phù hộ cho hai thân an lạc.

Duyên nay:  Tại nước Việt nam, _____, chúng con là _____ nhân ngày (tuần) của _____, sửa soạn trai nghi, thành tâm kiền thỉnh:  _____ chân linh.

Cầu nguyện chân linh, trượng phép mầu tựa nương chư Phật, nhờ chân ngôn bí mật tối linh, về đây thọ hưởng đan thành, nén hương, bát nước, cơm canh cúng dường.

Lại đốt hương thơm, đôi phen triệu thỉnh:

Mối tình phụ (mẫu) tử, chút nghĩa cháu con, nuôi bao năm mong được lớn khôn, nay bỗng chốc lá xanh sớm rụng, đau xót nhẽ than hồn cô quạnh, ngậm ngùi thay ngày tháng đìu hiu, nghĩ đến con thương nhớ trăm chiều, cầu Phật độ cho hồn siêu cõi lạc.

Duyên nay:  Tại nước Việt nam, ____, chúng con là ____ nhân ngày (tuần) của ____, sửa soạn trai nghi, thành tâm kiền thỉnh:  ____ chân linh.

Cầu nguyện chân linh, trượng phép mầu tựa nương chư Phật, nhờ chân ngôn bí mật tối linh, về đây thọ hưởng đan thành, nén hương, bát nước, cơm canh cúng dường.


E. CÚNG HỘI VIÊN QUÁ CỐ:

Đốt nén hương thơm, chí tâm bái thỉnh:

Tông thân chín họ, quyến thuộc bốn ân.  Hàng hội viên nam nữ đôi bên, hồn phảng phất mau về cùng phối hưởng.  Hai thời tiết hạ, xuân (thu, đông) hợp cúng, phách phiêu diêu kíp đến tùy trai, nghe tiếng chuông kiền thỉnh tới mâm ngồi, triệu linh phách mau mau cùng thụ hưởng.

Duyên nay:  Tại nước Việt nam, ______, chúng tôi là ______ nhân ngày (tuần) của_____, sửa soạn trai nghi, thành tâm kiền thỉnh đạo hữu: _____ chân linh và chư nam nữ hội viên quá vãng.

Cầu nguyện chân linh, trượng phép mầu tựa nương chư Phật, nhờ chân ngôn bí mật tối linh, về đây thọ hưởng đan thành, nén hương, bát nước, cơm canh cúng dường.

Lại đốt hương thơm, đôi phen bái thỉnh:

Việc báo đáp nên thờ nên cúng, nghĩa tứ ân phải trọng phải tôn, thành tâm triệu thỉnh chư hồn, hội viên nam nữ nghe chuông thì về.  Cùng thụ hưởng trai nghi tiến cúng, cùng dự nghe phúng tụng kinh văn, dù cho trệ phách, cô thân, lời vàng thoảng đến dự phần siêu sinh.

Duyên nay:  Tại nước Việt nam, ______, chúng con là _____ nhân ngày (tuần) của _____, sửa soạn trai nghi, thành tâm kiền thỉnh đạo hữu:  _____ chân linh.

Cầu nguyện chân linh, trượng phép mầu tựa nương chư Phật, nhờ chân ngôn bí mật tối linh, về đây thọ hưởng đan thành, nén hương, bát nước, cơm canh cúng dường.



(Sau khi dứt mỗi phần A hoặc BCDE, thì đọc tiếp Nam mô An Bảo Tọa Bồ tát)

Nam mô An Bảo Tọa Bồ tát ma ha tát. (3 lần)

An tọa đã xong, kinh có chân ngôn Sái tịnh, nhất tâm trì tụng:

Nam mô tát đa nẫm, tam miệu tam bồ đà, câu chi nẫm, đát điệt tha: Án, chiết lệ chủ lệ chuẩn đề ta bà ha (3 lần)

Nam mô Thanh Lương Địa Bồ tát ma ha tát. (3 lần)

Trai nghi đã sắp, nghi ngút hương bay, kinh có chân ngôn Khai yết hầu, nhất tâm trì tụng:

Án, bộ bộ đế, rị già đa, rị đát đa, nga đa da. (3 lần)

Án, tam muội da tát đỏa phạm. (3 lần)

Giờ đây, chân linh nhờ có chân ngôn Tam muội da giới, yết hầu tự khai, không bị nghẹn ngào, thụ hưởng ngon lành các món pháp thực.  Hiện tiền tín chủ _____ kính dâng các món trai nghi thanh tịnh.  Kinh có chân ngôn Biến thực, nhất tâm trì tụng:

Biến thực chân ngôn:

Nam mô tát phạ đát tha nga đá, phạ rô chỉ đế, án, tam bạt ra tam bạt ra hồng.

(3 lần)

Cam lộ thủy chân ngôn:

Nam mô tô rô ba da, đát tha nga đa da, đát điệt tha: án, tô rô tô rô, bát ra tô rô, bát ra tô rô, ta bà ha. (3 lần)

Nhất tự thủy luân chân ngôn:

Án, noan noan noan noan noan. (3 lần)

Nhũ hải chân ngôn:

Nam mô tam mãn đa mẫu đà nẫm, án noan. (3 Lần)

Phổ cúng dường chân ngôn:

Án nga nga nẳng tam bà, phạ phiệt nhựt ra hồng. (3 lần)

Nam mô Phổ Cúng Dường Bồ tát ma ha tát. (3 lần)

Đến đây chú thực đã xong, nay có cấp phó điệp văn, kính nên tuyên đọc:

Thiết bày nghi cúng tổ tiên pháp đàn, cấp phó chân linh.

Hôm nay, tại nước Việt nam, _____, hiện tiền trai chủ ____, đốt nén hương lòng, sửa soạn trai nghi, thành tâm hiến cúng chân linh ____.

Thiết nghĩ chân linh:

Sanh trong trần thế, dễ hay đâu tội phước mà lường.

Chết xuống âm cung, thật khó biết đắm chìm để cứu.

Tuân lời Phật dạy:  Muốn cho siêu thoát,phải nhờ phước lực mới nên.  Vì vậy, hôm nay, nhân tiết ____, gặp tuần _____, kiền cầu tăng chúng (thiện hữu) thiết lập pháp đàn, sửa soạn trai diên, hành khoa chú thực, niệm Phật Di Đà, đọc câu Sái tịnh, tụng chú Vãng sanh.

Nay theo đúng phép, cấp bản Điệp văn để chân linh ____, giữ lấy làm tin.

Chúc cho chân linh:

Nhờ diệu pháp thẳng về nơi tịnh độ, bên đài sen mặc sức tiêu dao.

Nương Điệp văn mau thoát chốn u đồ, trong ao báu thỏa lòng tắm gội.

Hết điều sanh diệt, không có lại qua.

Điệp văn này cấp phó cho chân linh:  , giữ lấy làm bằng.

Lập tại ____, năm ___ tháng ___ ngày ___

Đương đàn pháp sự, tỳ kheo (tỳ kheo ni/ đạo hữu) ……., phụng hành.

 

Đến đây, văn điệp tuyên đọc đã xong, đối trước trai đàn, lửa trần thiêu hóa.

 

(Tuyên điệp xong, tụng Bát nhã Tâm kinh, thiêu hóa điệp văn, hoặc có thể tụng thêm kinh Di Đà, vừa dứt kinh, rồi bạch:)

Trộm nghĩ, người sinh trong cõi thế, cũng như cánh bướm bông hoa.  Vận hạn tới nơi, nào khác móc chiều sương sớm.  Đức Phật mình cao trượng sáu cũng còn tịch diệt chốn song lâm.  Lão quân thuốc luyện chín viên, trót hết hồn quy nơi thệ thủy.  Thương thay!  Bành tổ sống tám trăm năm.  Xót vậy!  Nhan hồi tuổi hơn ba chục.  Trẻ già dẫu khác, sống chết hơn chi.  Lại như:  Tam hoàng tuổi thọ, chẳng khỏi luân hồi, Ngũ đế sống lâu, chưa là bất tử.  Thần nông thuốc giỏi, chữa sao cho lại số trời;  Biển thước tài hay, khôn cứu người về cõi đất.  Tần thủy hoàng dời non, lấp biển, rồi ra mệnh táng đất Sa khâu; Sở bá vương sức lực bạt sơn, cũng đến phải Ô giang tự vận.  Tề cảnh công nuôi nghìn ngự tứ, cũng thành công cốc hơn chi;  Hán Hàn Tín mười việc công lao, há có được còn mãi mãi.  Mạnh thường quân ba nghìn kiếm khách, cũng chết dần mòn;  Khổng phu tử trò giỏi bảy hai, nay ai sống nữa.  Ngao ngán nhẽ!  Chu, Tần, Hán, Ngụy, chốn lầu đài nay hóa hoang vu.  Tiếc thương thay!  Tấn, Tống, Tề, Lương, nơi thành quách cũng là nơi quạnh quẽ.

Nào những bậc tiền hiền, cổ thánh:  Ai đã từng chất ngọc, chứa vàng;  ai đã từng lưng đai, áo tía;  ai đã từng đoạt lợi tranh danh;  ai đã từng khoe văn, diễu võ.  Hỡi ơi!  Đời người ví tựa nước trôi xuôi, trí dậy anh hùng ở khắp nơi, hơi thở lúc còn lừng lẫy lắm, vô thường hạn đến việc buông trôi.  Vậy nên có bài kệ:

Tất cả núi non đều tan vỡ hết

Tất cả bể sông đều sẽ khô kiệt

Tất cả cỏ cây đều phải tàn lụi

Tất cả muôn vật đều sẽ bại hoại.

Mọi sự ân ái rồi sẽ ly biệt

Mọi sự phiền não cũng dần tan hết

Tình thân gia đình một sớm đoạn tuyệt

Duy có pháp thân thường trụ chẳng diệt.

 

Than hỡi!  Đời người trăm tuổi cũng như việc gẩy móng tay, có khác nào chiếc bách trôi suôi, hay tương tự trời tây thỏ lặn.  Đập hòn đá mong tìm ánh lửa, bóng ngựa câu bên sổ thoáng qua, ngọn đèn lu trước trận phong ba, hạt móc sớm treo trên ngọn cỏ.  Thuyền đã tới bờ, cây vừa độ mục, chớp mắt thôi chỉ thấy sáng lòe, sao tình nghĩa vẫn còn vướng vít, mà ý hoài rối rắm tơi bời.  Lưới trần gian khin khít muôn trùng, trí vẫn để trong vòng lăn lộn.  Cảnh ái thằng nút thắt nghìn khoen, tình vẫn hướng vào nơi trói buộc.  Núi mạn chất chồng gò đống, chỗ chỗ trưng bày, lòng tham sâu thẳm biển khơi, giòng giòng cuồn cuộn.   Chỉ còn cách sớm hôm niệm Phật, mới mong về cõi lạc yên vui.

Nay các chân linh đã nghe câu kệ vô sinh để khỏi phải gây nhân hữu lậu, xin các chân linh hãy nghe tôi niệm bài kệ hàng ma, trao lại chân linh làm bùa hộ mệnh:

Lửa mồi ánh chớp có gì đâu

Ân ái sao còn quấn quít nhau

Một túi da khô đầy bảo vật

Tấm thân vàng kệch rượu cơm bầu

Luân hồi, sống chết ai là khỏi

Tờ lệnh Diêm la kíp tới mau

Phúc, tội tóc tơ bày rõ hết

Phân minh sổ sách trước như sau

Cột đồng, giường sắt trông ghê khiếp

Khóc thét, kêu gào tránh được đâu

Hối lại tu hành e đã muội

Đầu thai làm kiếp ngựa hay trâu

Nghiệp duyên chồn chất quên đời trước

Nhờ Phật rồi may mới thoát cầu

Một điểm chân như ai nấy sẵn

Thoát vòng sanh tử, niệm lên mau.

 

Nay các chân linh đã nghe bài kệ vô sinh rồi, kíp kíp theo tôi cùng niệm “Nam mô A Di Đà Phật” và bốn Thánh hiệu để được vãng sinh về nơi cực lạc.

 

Quạ bay, thỏ chạy chóng như thoi

Than ôi đời ta được mấy hồi

Chỉ cõi Tây phương nơi lạc cảnh

Quay đầu ta kíp niệm đi thôi.

Nam mô A Di Đà Phật. (108 lần)

 

Dù ai nhà ngọc với kho tàng

Cảnh đến vô thường khó nỗi mang

Chỉ cõi Tây phương nơi lạc cảnh

Quán Âm bồ tát độ cho sang.

Nam mô Quán Thế Âm Bồ Tát. (10 lần)

 

Sống trên bảy chục mấy ai đâu

Trăm tuổi xem như bóng ngựa câu

Chỉ cõi Tây phương nơi lạc cảnh

Thế Chí bồ tát độ sang mau.

Nam mô Đại Thế Chí Bồ Tát. (10 lần)

 

Dơ tay cất bước tội ngang mày

Địa ngục đao sơn cửa rộng thay

Chỉ cõi Tây phương nơi lạc cảnh

Cầu xin Địa Tạng độ qua ngay.

Nam mô Địa Tạng Vương Bồ Tát. (10 lần)

 

Hàm đan giấc mộng có hay chi

Cuộc thế lâu la cái nỗi gì

Chỉ có Tây phương nơi lạc cảnh

Cầu xin Thanh Tịnh độ cho về.

Nam mô Thanh Tịnh Đại Hải Chúng Bồ Tát. (10 lần)

 

Nguyện vong chóng sinh sang tịnh độ

Ngôi cửu liên là chỗ náu nương

Vô sinh, sen nở ngát hương

Chư tôn bồ tát bên đường tiếp nghinh.

 

Chốn ao báu muôn sen đua vẻ

Phật Di Đà, Thế Chí, Quán Âm,

Tiếp hồn lên cõi lạc âm

Phát lời thệ nguyện dự phần tiêu dao.

 

Hết thảy pháp hữu vi

Như giấc mộng, như bọt

Như sương bay, ánh chớp,

Hãy quán tưởng như vậy.

 

Thấy muôn hành vô thường

Đó là pháp sanh diệt

Nếu sanh diệt có hết

Tịch diệt là cực lạc.

 

Nay các chân linh _____, chân tâm sáng tỏ, dục vọng tan không.  Chúc nguyện chân linh:  Qua khỏi cảnh nhân gian sinh tử, kíp tới nơi không hải Như lai.  Đức Quán Âm nhậm tình bầu bạn, ngài Thế Chí niệm nghĩa trúc mai, ao bát đức mặc tình tắm mát, đài cửu liên thỏa chí dong chơi, hồn phách nương về tịnh cảnh, nghiệp duyên bỏ lại trần ai, sen nở bông hoa thượng phẩm, Phật trao thụ ký kim giai.

 

Nay có chân ngôn Vãng sinh, kính xin trì tụng:

 

Nam mô a di đa bà dạ

Đa tha già đa dạ

Đa địa dạ tha

A di rị đô bà tỳ

A di rị đa tất đam bà tỳ

A di rị đa tỳ ca lan đế

A di rị đa tỳ ca lan đa

Già di nị, già già na

Chỉ đa ca lệ ta bà ha. (3 lần)

Nam mô Sanh Tịnh Độ Bồ tát ma ha tát. (3 lần)

 

Ghi chú: Khoa Chú Thực này được dịch theo khoa Chú thực của Thủy Lục Chư Khoa, nhưng được soạn thêm các phần Triệu thỉnh A, B, C, D, E. Chú Thực là cúng cơm chúc nguyện.  Bài Tường phù của Khóa Hư Lục trong khoa Chú Thực không được dịch.  Khoa này không ghi người dịch là ai.  Sau đây là bài Tường phù (dành cho người thường, còn bài Thiết dĩ (Trộm nghĩ) ở trên dành cho người phú quí ):

Xét rõ, trăm năm kiếp sống, trong một sát na, tứ đại huyễn thân, đâu thể trường cửu.  Mỗi ngày trần lao mù mịt, trọn buổi nghiệp thức mơ màng, chẳng biết mình có một tánh sáng ngời, nên rong ruổi theo sáu căn tham muốn.  Công danh cái thế cũng chỉ là trường đại mộng, giàu sang phú quý khó thoát hai chữ vô thường.  Tranh nhân tranh ngã, rốt cuộc cũng thành không trơn, khoe tài khoe sắc, cũng chỉ là trò không thật.  Khi gió thổi lửa bừng nào kể đâu người già trẻ, lúc nước chảy đá mòn còn tính chi kẻ anh hùng.  Tóc duyên xanh ngày ấy sao đà bạc trắng, chuyện vui chưa hả thì chuyện buồn đã đến.  Một bao máu mủ bao năm khổ luyến ân tình, bảy thước xương khô phóng túng tham lam tài bảo.  Hơi thở ra khó hẹn thở vào, gặp sáng nay không chắc sáng mai.  Sông ái nổi chìm chừng nào dứt, nhà lửa rối bời ngày nào thôi.  Chẳng nguyện xuất ly lưới nghiệp, chỉ vì chưa có công phu, chắc là, Diêm la vương đuổi bắt thật nhanh, Thôi tướng công đâu buông gia hạn.  Ngoảnh lại người thân đâu chẳng thấy, đến hẹn nghiệp báo tự thân mang.  Ma vương ngục tốt làm việc áp bức, kiếm thọ đao sơn chẳng thể bẻ gãy.  Hoặc nhốt dưới núi Ốc tiêu, hoặc giam trong ngục Thiết vi, bỏ vạc dầu sôi thời muôn chết ngàn sống, gặp máy chém chặt thời một dao đứt lìa.  Đói nuốt hoàn sắt nóng, khát uống nước đồng sôi, mười hai thời cam thọ đắng cay, năm trăm kiếp không thấy ảnh đầu.  Thọ đủ tội nghiệp lại nhập luân hồi, đánh mất thân người thửa trước, chuyển kiếp sanh vào đãy da, mang lông đội sừng, gắn yên cột mõm, lấy thịt nuôi người, dùng mạng đền trả.  Sống bị cái khổ dao châm, chết chịu cái đau nấu trụn, oan khiên chất chồng, trở lại ăn nuốt.  Lúc nào biết hối, học đạo không duyên, làm sao tự thân thấy được mặt mũi xưa nay, chớ để đời này luống qua một cách vô ích.

VĂN TẾ LIỆT TỔ HỌ ĐOÀN

đăng 19:52 24 thg 10, 2011 bởi Người dùng không xác định   [ đã cập nhật 21:27 14 thg 11, 2011 ]


VĂN TẾ LIỆT TỔ HỌ ĐOÀN

- 1 -

Vẻ vang thay

Gia Lộc quê ta

Có tướng quân Đoàn Thượng

Lĩnh Hồng Châu trấn thủ, giúp nhân dân một cõi phồn vinh

Vì Đại Việt sơn hà, nguyện Tổ quốc muôn đời thịnh vượng

Bởi triều đình hù bại, dân cơ hàn chẳng lẽ làm thinh

Thấy Tổ quốc lâm nguy, hoạ tổn thất sao đành tránh lãng

Cùng nhân dân tụ nghĩa dưới cờ

Đón hào kiệt luận bàn trong trướng

Vững một lòng Y Doãn, Chu Công

Đâu phải dạ Tào Phi, Vương Mãng

Vận non sông có lúc hưng vong

Việc nhân nghĩa kể gì bại thắng

Giữa trận tiền dẫn một phút hiến thân

Thì lịch sử vẫn ngàn đời toả sáng

Dân thương tiếc xây Đền tưởng niệm: Đông Hải Đại Vương

Vua anh minh hạ chỉ sắc phong: Phúc thần Thượng Đảng

Như Họ Đoàn ta

Từ thuỷ tổ Đoàn Khâm

Đến tướng quân Đoàn Thượng

Đã tiếp bước ông cha từ dĩ vãng

Lại mở đường con cháu hướng tương lai

Bao đời tiếp nối: lấy chí nhân đại nghĩa làm đầu

Muôn dặm tung hoành: coi quốc thịnh dân an là hướng

Dựng cơ đồ: công, cổ, sỹ, nông

Kế sự nghiệp: vương, hầu, khanh, tướng

Đạo hiếu trung như biển cả bao la

Gương trí dũng tựa trời cao chiếu sáng

Liệt tổ ta xưa

Thượng thư Bộ công, Lý triều thuở ấy vang danh

Thuỷ tổ khai cơ, Đoàn tộc từ đây tỏ rạng (1)

Phương nam trấn thủ, ra quân đánh bại quân thù

Châu Rí sa cơ, vì nước hiến dâng tính mạng (2)

Triều Trần ngự sử: việc trị bình nước trọng dân tin (3)

Lĩnh mệnh quân vương: trong binh lửa tâm hùng chí tráng

Giúp Lê Lợi mười năm chiến đấu: rực rỡ thanh danh (4)

Phò Tây Sơn bao trận hào hùng: lẫy lừng công trạng (5)

Quyết bảo toàn lãnh thổ, trải bao phen Bắc chiến Nam chinh (6)

Không cam chịu cảnh nghèo, cùng dân chúng đào kênh đắp máng (7)

Đạo hiếu trung xá ngại gian nan

Đường nhân nghĩa càng thêm gắng sức

- 2 -

Vào thời đại mới

Dù nước non vật đổi sao dời

Vẫn son sắt gan bền chí vững

Trong gian nan thêm nặng tình dân

Trước thử thách càng sâu nghĩa Đảng

Trung với nước, hiếu với dân

Thắng không kiêu, bại không nản

Bao khó khăn nhất quyết san bằng

Mọi nhiệm vụ đều xin cáng đáng

Đoàn thể tin yêu, chính quyền trọng thưởng

Nào Phó chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng

Nào Đại tướng quân Bộ trưởng Quốc phòng

Nào văn nhân, nghệ sỹ rực rỡ tài năng

Nào tiến sỹ, giáo sư vẻ vang khoa bảng

Vào thời hội nhập, nắm thời cơ sáng suốt kinh doanh

Gặp bước canh tân, xây văn hoá vững vàng truyền thống

Noi tiên tổ, vì dân vì nước ra sức thi đua

Giữ nếp gia đình khuyến học, khuyến tài, dày công giáo dưỡng

Ngày hôm nay

Trong Đền khói toả hương bay

Ngoài cửa trời cao mây sáng

Dân con một lễ kính dâng

Nam Bắc mười phương vọng tưởng

Nhớ công ơn dựng miếu xây đền

Ghi sự nghiệp khắc bia tạc tượng

Tấm gương liệt tổ rạng ngàn thu

Linh khí Họ Đoàn cao vạn trượng

*****

Gia Lộc, ngày 08 tháng giêng năm Đinh Hợi

Con cháu Họ Đoàn tưởng niệm

Giáo sư, Anh hùng lao động Vũ Khiêu viết lời văn.

Chú thích:

1. Thượng thư Bộ Công Đoàn Văn Khâm, quê ở Kim Thành, Hải Dương.

2. Đô tướng quân Đoàn Nghĩa Ảm, quê ở Hải Tân, hải Dương.

3. Ngự sử Đoàn Nhữ Hài, quê ở Gia Lộc, Hải Dương.

4. Đại tướng Đoàn Phát, quê ở Quảng Xương, Thanh Hoá.

5. Tướng Đoàn Tấn Sỹ, quê ở Bình Sơn, Quảng Ngãi.

6. Đoàn Văn Phú, Tổng đốc Long Tường, quê ở Quảng Điền, Thừa Thiên.

7. Thiên sự Bộ công Đoàn Khắc Cung, tuần phủ nam Ngãi, Đoàn Khắc Nhượng, đều quê ở Bình Sơn, Quảng Ngãi.

1-4 of 4